Nghe câu quan họ trên cao nguyên
Ngỡ con sông Cầu dập dềnh trước mặt
Rừng đung đưa giọng em khoan nhặt
Nắng trên đồi như thực như mơ.
Nghe câu quan họ em trao duyên
Xôn xao ư .. hừ .. một vùng đất đỏ
Gặp anh đây lòng em muốn ngỏ
Gió trong rừng như tỏ lời yêu thương.
Mùa cà phê hương ngát đợi chờ
Vẫn như em cô gái quan họ
Ai xui ta gặp mình giữa cao nguyên lộng gió
Mà gặp quê hương trên mọi quê hương.
Câu hát xưa biết mấy vấn vương
Câu hát nay vẫn nhớ, vẫn thương.
Rằng yêu em… người ơi… người ở
Đến cao nguyên người ở đừng về
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment