Chiều xuống dần sương mờ giăng khắp lối.
Mặt hồ im không gợn chút lăn tăn.
Mặt trời ngủ rừng thông xanh ấp ủ.
Một mình em nhớ một mình anh.
Thành phố chiều sao buồn lặng lẽ thế.
Dòng người đi lạc giữa hư vô.
Buồn cùng gió buồn lang thang khắp ngả.
Một mình em nhớ một mình anh.
Vì trời xanh chim tìm lối cũ.
Vì tình yêu anh tới nơi đây.
Rồi anh đi đi trong thương nhớ
Một mình em nhớ một mình anh.
Vì trời xanh chim tìm lối cũ.
Vì tình yêu anh tới nơi đây.
Rồi anh đi đi trong thương nhớ
Một mình em nhớ một mình anh.
Một mình em nhớ một mình anh.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment