Sóng lăn tăn vỗ bờ, áng mây chiều gợi những hồn thơ.
Hàng thông reo ven bờ đưa con thuyền về với ước mơ.
Đà Lạt quê hương ta đẹp như một đóa hoa,
hồ Xuân Hương là nhụy, là gương soi quê ta,
hồ Xuân Hương là nhụy, là gương soi quê nhà.
Hồ Xuân Hương! Hồ Xuân Hương!
Ơi tiếng hồ Xuân Hương ta nghe trong lòng trăm mến ngàn thương,
hồ Xuân Hương, tháng ngày mê say mang nước cho đời thêm xanh thắm,
đây mặt hồ Xuân Hương như mắt người tôi thương.
Những bông hoa ven bờ sáng mặt hồ gợi những hồn thơ.
Vầng trăng rơi trên hồ vang khúc nhạc gọi những ước mơ.
Đà Lạt quê hương ta đẹp như một đóa hoa,
hồ Xuân Hương là nhụy, là gương soi quê ta,
hồ Xuân Hương là nhụy, là gương soi quê nhà.
Hồ Xuân Hương! Hồ Xuân Hương!
Ơi tiếng hồ Xuân Hương ta nghe trong lòng trăm mến ngàn thương,
hồ Xuân Hương, hỡi người đi xa có nhớ chốn này,
bao yêu mến đây mặt hồ Xuân Hương như mắt người tôi...thương!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment