Em nhớ những chiều sương mờ giăng phố
Em nhớ những chiều sằc vàng vào thu,
Hoàng hôn bâng khuâng bâng khuâng trên đồi vắng
Em có khỏang trời khoảng trời hoa nắng
Em có nỗi buồn, nỗi buồn thời gian
Ngày xanh đam mê đam mê xa xa vời
Thế rồi còn đâu chiều chiều quen lối về,
Kỷ niệm ngày mưa chìm vào trong mằt buồn
Bài thơ vu vơ chia đôi, gió về dịu mềm bờ môi,
Hàng cây rưng rưng vô tư, đôi bờ vỗ về hồn nhiên
Biết là ngày xuân vội vàng trong nuối tiếc
Thế mà tình xanh chợt vụt bay mất rồi
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment