Ta đưa nhau đi trong chiều mưa lá thu nhẹ rơi
Nghe trên cao xôn xao tiếng chim phương trời bình yên
Hương hoa thơm đâu đây nồng say nắng chiều mờ xa
Nghiêng đôi vai thơ ngây tóc mây bồng bềnh nỗi nhớ
Đà Lạt chiều mùa Thu
Ta phiêu du giữa đất trời ngàn thông
Ta lênh đênh núi đồi huyền thọai
Lời của gió tan nhòa vào mây
Lời cỏ cây ru tình phiêu lãng.
Đà Lạt chiều mùa Đông
Ta chơi vơi giữa đất trời mộng mơ
Ta ngu ngơ qua miền cỏ dại
Rừng vẫn hát trôi vào ngàn năm
Lời ngàn năm ru tình đêm vắng.
Đà Lạt những chiều buồn mưa phố
Rơi thầm từng hạt từng hạt giăng lối ta về
Đà Lạt những chiều buồn vô cớ
Ru đời nhẹ nhàng nhẹ nhàng dâng lối ta về.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment